Dẫn giải và áp giải theo quy định BLHS 2015

Dẫn giải và áp giải theo quy định BLHS 2015

By admin - Tháng Bảy 23, 2018

Dẫn giải và áp giải theo quy định BLHS 2015

Dẫn giảiáp giải là một trong những biện pháp ngăn chặn/ cưỡng chế trong tố tụng hình sự, được sử dụng nhằm mục đích phục vụ giải quyết vụ án một cách thuận lợi hơn. Tuy nhiên hai biện pháp này đều được quy định cụ thể riêng và có những điều kiện nhất định cần đáp ứng trước khi được áp dụng. Hiểu không đúng bản chất của loại biện pháp này sẽ dẫn tới việc áp dụng sai và dẫn tới tình huống vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng. Đó sẽ trở thành căn cứ để trả hồ sơ điều tra bổ sung.

Theo cách giải thích tại Điểm k, l Khoản 1 Điều 4 Bộ Luật tố tụng hình sự 2015 thì áp giải và dẫn giải lần lượt được giải thích như sau:

Áp giải chính là việc cơ quan có thẩm quyền cưỡng chế người bị giữ trong các trường hợp khẩn cấp, hoặc bị bắt, bị tạm giữ; hoặc đối với bị can, bị cáo được đưa đến địa điểm tiến hành điều tra, truy tố, xét xử. 

 Áp giải có thể áp dụng đối với:
+ Bị can, bị cáo trong trường hợp đã được triệu tập nhưng vắng mặt không có lý do chính đáng;
+ Người bị tạm giữ trong trường hợp khẩn cấp;
+ Người bị buộc tội.

Dẫn giải được hiểu theo cách cơ quan có thẩm quyền cưỡng chế người làm chứng, người bị tố giác hoặc bị kiến nghị khởi tố được đưa đến địa điểm tiến hành điều tra, truy tố, xét xử.
– Dẫn giải có thể áp dụng đối với:
+ Người làm chứng trong trường hợp họ không có mặt theo giấy triệu tập mà không vì lý do bất khả kháng hoặc không do trở ngại khách quan;
+ Người bị hại trong trường hợp họ từ chối việc giám định theo quyết định trưng cầu của cơ quan có thẩm quyền tiến hành tố tụng mà không vì lý do bất khả kháng hoặc không do trở ngại khách quan;
+ Người bị tố giác, người bị kiến nghị khởi tố mà qua kiểm tra, xác minh có đủ căn cứ xác định người đó liên quan đến hành vi phạm tội được khởi tố vụ án, đã được triệu tập mà vẫn vắng mặt không vì  lý do bất khả kháng hoặc không do trở ngại khách quan;

Vậy có thể hiểu một cách đơn giản là giữa áp giải và dẫn giải, điểm khác nhau chủ yếu chính là đối tượng được áp dụng biện pháp này. Theo đó mà áp giải chỉ được áp dụng cho đối tượng là những người được xem có liên quan chính đến vụ án, trong khi dẫn giải lại là biện pháp được áp dụng cho những người có dấu hiệu là người có biết và liên quan đến vụ án, có thể là người chứng kiến, người liên quan…

Điều 127 Bộ Luật tố tụng hình sự 2015 quy định chi tiết cách áp dụng hai loại biện pháp này. Trong đó bao gồm những quy định về đối tượng được áp dụng, thủ tục áp dụng, người có thẩm quyền áp dụng… Đặc biệt tại Khoản 6 cũng Điều luật này có quy định thêm về yêu cầu áp dụng không được áp dụng vào ban đêm; cũng không được áp dụng đối với đối tượng là người già yếu, người bị bệnh nặng có xác nhận của cơ quan y tế.

Cho nên việc hiểu đúng về hai loại biện pháp này sẽ là cơ sở cho việc áp dụng đúng đối tượng đúng biện pháp. Đó cũng sẽ là cơ sở để tránh việc áp dụng sai dẫn tới vi phạm tố tụng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *